Thể thao Việt Nam và thách thức TOP 50 Olympic: Quy hoạch thể thao

17/06/2025 08:03 GMT+7 | Thể thao

Đất nước chúng ta đang ở thời khắc lịch sử khi kể từ ngày 1/7, 34 tỉnh thành phố sau sáp nhập cùng chính quyền địa phương 2 cấp sẽ chính thức đi vào hoạt động. Bước chuyển lớn về địa giới không chỉ là sự thay đổi cơ học về dân số, diện tích mà còn tạo động lực mạnh mẽ cho sự phát triển của các địa phương trong kỷ nguyên vươn mình của Việt Nam. Trong bối cảnh ấy, ngành thể thao cũng cần có một bản quy hoạch cho riêng mình để phù hợp với thời đại.

Có một thực tế là việc sáp nhập các địa phương dựa trên yếu tố gần gũi về địa lý, văn hóa và xét riêng trong lĩnh vực thể thao, do đặc thù của mình, thì việc sáp nhập có thể dẫn đến những "phép cộng" ở một số tỉnh hoặc thành phố, nhưng vài nơi khác, lại không vậy. Đơn cử như các tỉnh miền núi phía Bắc, hạ tầng thể thao bao gồm cả thành tích lẫn cơ sở vật chất sau sáp nhập cũng khó có thể giúp họ thay đổi vị thế trong nền thể thao quốc gia, do đã có thứ hạng kém trước đó.

Lấy bảng xếp hạng huy chương của Đại hội TDTT toàn quốc 2022 làm căn cứ, thì thể thao 2 tỉnh Quảng Ngãi (hạng 46) – Kon Tum (61) sau sáp nhập có thể còn tụt hạng do đoàn đứng chót bảng là Ninh Thuận (65) sẽ kết hợp với Khánh Hòa (32). Việc sụt giảm tương tự có thể xảy ra với Yên Bái (64) + Lào Cai (48), ngược lại sự kết hợp giữa Bến Tre (30) + Vĩnh Long (25) + Trà Vinh (41) chắc chắn sẽ làm cho thể thao tỉnh mới Vĩnh Long mạnh hơn rất nhiều.

Hiểu theo góc độ hẹp, thì việc sáp nhập các tỉnh và thành phố sẽ tạo ra sự phân hóa mạnh về năng lực thể thao giữa các địa phương. Nhóm những tỉnh thành miền núi phía Bắc sẽ còn "tụt hạng" mạnh, trong khi thể thao khu vực Đồng bằng sông Cửu Long sẽ có sự chuyển dịch lớn lên trên.

Chiến lược phát triển TDTT Việt Nam 2030-2045 được phê duyệt trước thời điểm sáp nhập tỉnh – thành, thế nên cũng cần đặt vấn đề là ngành thể thao có cần thực hiện thêm một bước, đó là nghiên cứu quy hoạch lại theo sự thay đổi về địa giới.

Chuyên đề "Thể thao Việt Nam và thách thức TOP 50 Olympic": Quy hoạch thể thao  - Ảnh 1.

Thể thao Việt Nam cần có sự quy hoạch để có sự phát triển phù hợp cho từng khu vực, tỉnh thành hoặc vùng miền. Ảnh: Hoàng Linh

Thể thao Việt Nam đang chuyển hướng sang chiến lược đầu tư trọng điểm, trong đó ưu tiên đầu tư cho các môn thi đấu thuộc hệ thống ASIAD và Olympic. Điều này có nghĩa thể thao sẽ hướng vào chiều sâu hơn là bề rộng.

Về lâu dài, có thể những kỳ Đại hội TDTT toàn quốc cũng sẽ thu hẹp số môn để nâng cao chất lượng tranh tài. Việc này sẽ dẫn đến một số địa phương gần như không đủ năng lực tranh chấp huy chương ở đa số các môn thi, gây khó khăn cho việc đánh giá, phân bổ nguồn lực.

Với số lượng tỉnh – thành đã giảm nhiều, cùng sự thay đổi lớn về điều kiện kinh tế, xã hội và quy mô dân số, nên chăng đã đến lúc ngành thể thao thông qua quy hoạch và dựa trên những điều kiện tại chỗ để "giao nhiệm vụ" trực tiếp cho từng địa phương để đảm nhiệm phát triển các môn thế mạnh cụ thể, thay vì nơi nào cũng đầu tư dàn trải cho tất cả các môn.

Sẽ có những tỉnh chuyên phát triển các môn như bắn cung, đá cầu…, có những khu vực chỉ chuyên đầu tư cho thể thao biển, thể thao mạo hiểm, trong khi đó những nơi đang có các Trung tâm huấn luyện thể thao quốc gia như Hà Nội, TP.HCM và Đà Nẵng sẽ tập trung cho hoạt động thi đấu chuyên nghiệp, ứng dụng công nghệ và huấn luyện chuyên sâu.

Thực tế tại các giải vô địch quốc gia cho thấy khá nhiều môn thường chỉ có từ 10-15 địa phương tham dự, kể cả những môn trọng điểm, phổ biến. Kể cả có sáp nhập, thì con số đoàn dự giải cũng khó có thể tăng lên.

Nói cách khác, số địa phương có nền tảng thể thao mạnh không nhiều. Việc sáp nhập tỉnh – thành vì thế đã "giúp" cho ngành thể thao một khâu quan trọng để tiến đến việc quy hoạch thể thao theo tinh thần cũng như những tiêu chí tương đồng với kinh tế, xã hội, từ đó hình thành nên những mũi nhọn thúc đẩy thành tích, thu hút đầu tư.

Long Khang

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm